"Quan Hệ" Khách Hàng - Phần 3

Chương 3:  Gặp lại người xưa p2

Cả hai cười nói, nhắc lại chuyện xưa khoảng thời gian quen nhau không thể quên đến nghĩ lần ân ái vô cùng nóng bỏng cả những lần 2 người đi chơi xa cùng nhau đến 1 lúc thì cả hai cùng nhận thấy là hình như nhắc lại những chuyện nhạy cảm này thật sự là ngại ngùng

Đột nhiên không khí trở nên khó thở hơn, khi nhắc lại chuyện xưa trong đầu cả 2 người đều nghĩ đến những ý nghĩ tối tăm mà dường như không đúng với quan hệ hiện tại của 2 người

Chiếc xe trở nên im ắng lạ thường Vũ chữa ngại bằng cách:

-        Gia đình lúc này khoẻ hết hả, chồng em làm gì?

Vũ hỏi vu vơ nhưng lại trúng ngay tim đen của Dung, nàng suy nghĩ lúc lâu thì trả lời:

-        Dạ, gia đình em khoẻ nhưng ở VN lúc này khó khan nên cũng phải cơm áo gạo tiền lắm, chồng em làm thầu xây dựng … ảnh …. Cũng khoẻ luôn

Nàng định nói với Vũ là chồng mình suốt do quen miệng lúc hay nói chuyện với mấy đứa bạn nhưng nghĩ lại thì thấy không ổn lắm nên thôi, Dung cũng tiện miệng hỏi Vũ”

-        Anh dạo này sao, có mấy đứa rồi

Vũ cười mắt vẩn hướng về trước lúc lái xe, trả lời: - Anh chưa có lấy vợ, lấy đâu ra con …!

-        Sao, anh chưa lấy vợ hả ? (Dung hơi giật mình)

-        Ừ, qua đó bận rộn lo cho gia đình, làm ăn suốt ngày rồi anh cũng đi học thêm nửa, quay qua quay lại thì quên mất

Dung bất ngờ nhưng khi nhìn lại Vũ mới thấy là Vũ cao ráo bảnh trai thân hình lực lưỡng hơn hồi còn học đại học nhiều, công việc thì ổn định nghe đâu mở công ty dịch vụ vận chuyển gì bên Mỹ ở Vn có nhà có xe nhưng lâu lâu mới về

Dung nhớ lại lúc trước gia đình Vũ không phải là nghèo nhưng nói giàu thì không phải qua Mỹ bao nhiêu năm mà có cơ ngơi như thế này đúng là Vũ cũng phải trải qua muôn vàn khó khăn thì quên việc lấy vợ cũng hợp lý

Hai người đang trò chuyện thì chiếc xe cũng tới nhà của Dung, Vũ xuống xe mớ cửa cho Dung rồi xin phép ra về, Dung đứng trước cửa định miệng là gọi Vũ vào nhà uống nước nhưng do Vũ bước ra xe Dung định gọi với nhưng lại thấy ngại nên thôi

Vũ leo lên xe đạp ga chạy ra khỏi con hẻm Dung vẩn còn đứng ở cửa nhìn theo, trong lòng lầm tiếc nuối không biết khi nào mới có thể gặp được Vũ lại, 2 người trước yêu nay là bạn nói chuyện với nhau cực hợp nên cũng như 1 chổ tâm sự của Dung

Nàng quay vào nhà vứt chiếc túi xách xuống giường rồi nằm dài ra ghế sofa mà đầu vẩn không ngừng nhớ lại những gì nói với Vũ lúc này trên xe, nhớ về khung cảnh nóng bỏng trong câu chuyện về những lần quan hệ với Vũ

Nàng lại đỏ mặt, trước tới giờ mặc dù chồng đi làm xa nhưng chưa bao giờ Dung để ý tới 1 người đàn ông nào khác nay gặp lại tình xưa đột nhiên lòng nàng rạo rực suy nghĩ không biết Vũ còn thích mình không

Thấy đầu óc bắt đầu suy nghĩ lung tung thì nàng thấy người như lửa đốt chắc do tác dụng của rượu nàng lật đật chạy vào nhà tắm bật vòi sen dòng nước lạnh đổ lên người làm dịu bớt đi cái nóng nhưng cái lửa dục vọng thì vẩn còn nhen nhóm trong suy nghĩ


Sáng hôm sau thức dậy đi làm lật thấy dt có 2 tin nhắn nàng bèn mở ra đọc thì 1 tin nhăn là của Vũ :- Anh về tới nhà rồi em ngũ ngon

Còn tin còn lại là của chồng, hỏi đủ thứ chuyện nhưng biệt nhiên không có câu chúc ngũ ngon, lòng hơi có chút buồn nhưng Dung đã quen với cái tính ít thô của người chồng mình rồi, dân xây dựng mà

Nàng phải đi qua rước con rồi đưa đến trường xong thì do đường kẹt xe cứng gần 9h sáng mới tới được công ty, nàng đang khá mệt do đường thì bụi bặm mà cái nắng SG 2 tiếng kẹt xe người đường như đang hút hết sinh lực của nàng

Vừa vào tới công ty thì một đống công việc đang ở trên bàn, giải quyết từng việc từng việc thì cũng tới trưa nhưng việc còn nhiều nếu mà không làm cho xong thì chiều khó lòng mà giải quyết hết việc được

Dung cố ở lại làm thêm bỏ cả ăn trưa, đang vùi đầu vào đống giấy tờ thì Dung được chị Thảo mua cho chai nước cam rồi nói:

-        Em uống đi làm kiều này không có sức đâu!

-        Dạ em cám ơn chị, còn nhiều việc quá em ráng làm cho xong

-        Ờ, thấy em dạo này người mệt mỏi sao á, có bệnh gì không.

Dạo này Dung cũng mệt mỏi trong người thật nhưng phần nhiều lo tâm bệnh do lâu ngày không có chồng ở bên người thì mệt mỏi mà phải lo biết bao nhiêu việc nhà đưa rước con cái rồi tối về lại không có hơi đàn ông nên người không có lực như sắp bệnh tới nơi

Dung cười trừ rồi rồi trả lời: - Dạo này nhiều việc quá, mà em còn phải lo cho con nửa… chồng em đi làm chưa về

Chị Thảo nghe là hiểu được tình trạng của Dung rồi, tình cảnh của Thảo cũng như Dung vậy nhưng khác chút. Thảo năm nay 32 tuổi người phụ nữ son sắc khác với Dung thì Thảo lấy chồng sớm sau 1 phút bồng bột thì lở có em bé nên Thảo và chồng mới cưới nhau

Ở với nhau được khoảng 3 năm thì cảm thấy không thể chung sống được nửa Thảo ôm con về nhà mẹ tự mình nuôi con đến nay thằng nhóc cũng hơn 8 tuổi rồi, Thảo vào công ty trước Dung rất lâu nên đang là trưởng phòng kinh doanh

Là phụ nữ với nhau Thảo hiểu Dung chắc cũng chán công việc bàn giấy suốt ngày phải ở trong công ty nên Thảo mới đề nghị là:

-        Ừ, cố gắng đừng bệnh, bên phòng kinh doanh đang thiếu người em có muốn qua đó làm thay đổi công việc không, ở đó em chủ động giờ giấc hơn cũng không phải làm hết việc ở cty đem về làm cũng được, chỉ là có chạy sale dự án thì hơi cực thôi

Dung nghe chị Thảo nói thì mắt loé sáng như thấy được tia hi vọng, do Dung còn phải lo cho con nên chủ động giờ giấc rất quan trọng nàng đưa đón con lở con có bệnh nàng ở nhà với con cũng được.

Thế là Dung đồng ý, chị Thảo cũng mình vì Dung khá xinh đẹp ở bên mảng sale thì vẻ ngoài ưa nhìn rất được Thảo xem trọng vì giao tiếp khách hàng người ta cũng mến hơn

Giống như Thảo cũng vậy, thảo cũng đi từ nhân viên lên chức trưởng phòng nên thảo nhận thức rất rõ ràng về vấn đề này Thảo rất chăm sóc bản thân hay đi tập gym cộng với ăn uống hợp lý mặc dù đã 32 nhưng nhìn không già hơn Dung mà có khi còn gợi cảm hơn vì single mom không lo chồng nên Thảo thường hay mặc bộ đồ công sở có váy ngắn áo ôm tôn dáng rồi còn kết hợp với tất lưới rất chi là gợi cảm

Mổi lần đi công trình có khách nam nào mà không đảo mắt nhìn Thảo.

Mặc dù đồng ý đi qua chổ chị Thảo làm nhưng do công việc vẩn phải bàn giao cho nhân viên kế toán mới nên cả tuần đó Dung vẩn phải làm rồi còn chỉ thêm cho 2 em mới vào

Làm đã cực chỉ còn cực hơn, công việc của Dung để lại phải 2 người làm mới xuể, đến ngày thứ 6 nàng gần như kệt sức nhưng vẩn cố gắng làm nốt để tuần sau qua vị trí mới

Dung đã hoàn thành bàn giao, hôm nay không rước được con nàng gọi cho mẹ rước con giúp, nàng đang chạy xe về nhà thì đột nhiên xe không chạy được nửa, trời thì mưa lâm thâm 8h tối mà phải đẩy xe ngoài đường thật sự là cực hình nhưng Dung cũng cố đẩy được tới chổ sửa xe

Đẩy xe vào thì nhìn đồng hồ là 9h hơn rồi đẩy xe gần tiếng đồng hồ mới có chổ sửa, trong tiệm có 4 thợ đang rảnh chỉ chờ đống cửa thì Dung vào cả 4 ông thợ đều nhìn nàng, mặc bộ đồ công sở lại còn mưa thấm ướt hết người

Nàng chợt đỏ mặt, quay ra ngoài kéo ghế ngồi chờ người ta sửa xe, đang ngồi thì nàng mới trực nhớ mở túi ra thì cái bóp trong túi áo khoát mà áo khoát nửa sợ mưa ướt nên nàng bỏ ở công ty rồi

Dung bối rối không biết làm cách nào, móc điện thoại định gọi về cho ba mẹ nhưng trời thì mưa hành 2 người già như vậy thì không tốt, nên đang rối không biết cách nào thì thấy số điện thoại của Vũ